lạc bước cùng thơ...
Lạc bước cùng thơ...
Thơ - một phút mượn tình ta cứu rỗi
Dạo thiên thai -giai điệu hóa thành vần
Ta một đời bỏ quên lời thú tội
Đành mỗi chiều đi nhặt chút bâng khuâng
Có lẽ nợ đa đoan từ kiếp trước
Bám theo ta nhắc nhở những lần chờ
Nên đôi lúc ngỡ như là lạc hướng...
giữa khu vườn cổ tích - bước ngẩn ngơ
Thôi thì cứ mượn hồn thơ ru ngủ
Mặc thời gian như con nước xoáy mòn
Dốc cho cạn nỗi buồn vào quá khứ
Dẫu vụng về - thà như thế vẫn hơn...
Huỳnh Gia
25-11-2011