những mùa xưa ra đi
Anh mờ trong mây em tan vào khói
Vẫn còn nghe âm vọng gọi về mùa
Ơi mùa xưa ơi vàng xuân le lói
Em còn nghe gió nói chuyện nắng mưa
Giờ chỉ còn hương xưa lem màu nhớ
Mùa ra đi mang dấu tích tình nhân
Mùa để lại nghẹn ngào len hơi thở
Em vừa nghe tim còn ở như gần
Những mùa nữa rêu phong về nằm đợi
Bám vào lòng giọt sương lạnh từng Đông
Ai còn nhớ khi xuân thay lá mới
Hay là em còn em nhỏ giọt lòng
Anh ướt đời sương em run đời gió
Mỗi góc trời mang kỷ niệm về chôn
Chiều ở đây buồn về thăm ngọn cỏ
Gió lang thang hờ hững thả vào hồn