một lần tái ngộ...
Người đã đi đâu tận chốn nào
Một chiều u uất đẫm mưa ngâu
Hàng me ào đổ muôn ngàn lá
Có chiếc rơi trên chiếc ghế sầu
Từ ấy đường quen, góc hẹn hò
Gió đìu hiu, ngõ ngóng quanh co
Đâu âm vang bước chân ngày cũ?
Giờ chỉ còn nghe tiếng lá khô
Từ ấy một ngày như mỗi ngày
Một người lê chiếc bóng xiêu gầy
Đếm từng buổi sáng chiều qua đấy
Đôi mắt buồn như những áng mây
Ai mang người cũ về nơi cũ
Giữa lúc cơn sầu đã sắp nguôi
Cũ mới chẳng mong lần tái ngộ
Chỉ đành vội bước lướt qua thôi