níu lại thời gian
“Nhớ thì xa … buồn ở rất gần ta
Quên vẫn nhớ, gạt buồn ra lại tiếc!” *
Thuở hoa niên mộng đời màu xanh biếc
Một trời mơ và một cánh đồng thơ
Hái trăng sao, thêu hoa bướm, đợi chờ
Nghe tiếng chim líu lo đường quê nhỏ
Nắng chiều buông, vài sợi còn vương cỏ
Tuổi mây hồng cánh gió cuốn lang thang
Để hoa trăng buồn bã đến thu tàn
Ngăn thơ anh, có võ vàng thương nhớ?
Lưu bút xưa ép vài bông phượng đỏ
Tên bướm hoa nét chữ tím đầu trang
Mực mờ loang theo ngày tháng hạ tàn
Hương tóc xanh, nay vẫn còn phảng phất
Cánh gió xa, thời gian làm tất bật
Ngược biển đời … ru giấc mộng phù vân
Giòng trầm luân cuốn hoa tím bâng khuâng
Buồn ngược xuôi dần tàn trên sông nước
Thời gian ơi, xin hãy dừng chậm bước!
Cho lá cành không ướt đẩm thu sương
Ngọn gió đông ngưng lay tuyết trắng buồn
Nắng xuân hồng ấm hồn Yên Dạ Thảo
*Trích Thơ từ thi sĩ Phong Tâm