dong buồm vào chốn hư vô
đêm diễn ngâm từ trăng khuyết nửa
bên dòng trăn trở cánh buồm giăng
bờ yêu thương tiễn thuyền xa bến
trăng ánh mờ loang ngày đã thăm
sông dài cá lội biệt tăm
phải duyên chồng vợ ngàn năm cũng chờ (*)
môi loan thiếp khẻ cất câu hò
chèo mộng tào khang níu giấc mơ
nghe cả tiếng lòng đưa mái đẩy
khua sầu thay phách nhịp ... ầu ơ :
"... buồm ... dong vào chốn hư vô
thuyền ... đau va mảnh cơ đồ tan hoang ..."
.......... Thúy Lan