gởi bóng người xưa
Đêm nhớ em, một mình trong bóng tối
Gió hắt hiu làm bối rối đường tơ
Nhìn con nhện giăng mờ thêm lắm nỗi
Bắt được mồi không thấy lối đâu mò
Anh gom góp chuyện buồn vào trí nhớ
Để lần mò thấy rõ chuyện đào vong
Dù thắt lại cũng không thành duyên nợ
Như bao phen vương vấn mãi trong lòng
Đêm trằn trọc, dậy nhìn sao lấp lánh
Thấy bên thềm sương lạnh buổi tàn đông
Cây trụi lá giữa trời trong hiu quạnh
Luyến lưu tình bối cảnh mấy cành thông
Cho anh trải chút hương mùi ngọt lịm
Thoa lên môi cho tím giấc nồng say
Cho ánh mắt còn vương màu kỷ niệm
Hay hòa tan theo giấc mộng bao ngày
Anh vẫn gởi xin nửa vầng trăng khuyết
Đã rụng rơi như chiếc bóng đợi chờ
Rớt tận cùng dưới đáy hồ thâm biếc
Để soi lòng vào bến lạc chiều mơ
Anh thắm thía chuyện lòng nguôi gió bão
Bằng lời thơ huyển ảo rất nhiệm mầu
Cho thấy rằng không thể đem sầu não
Gởi vào hoa cho thắm đủ muôn màu
Nguyễn Gia Linh
26-01-2010