giọt tình sầu
Nghe nức nở cung đàn vang ngọn suối
Khiến tim sầu chùn bước kẻ lang thang
Giữa đêm khuya ánh trăng cũng ngỡ ngàn
Soi dòng nước long lanh chờ sương lạnh
Con trùng ơi! ngươi gọi mãi làm chi
Để không gian lắng động chôn nhung nhớ
Khơi nỗi buồn ray rức để làm gì
Cùng đom đóm lập loè trong đêm tối
Hởi ai kia! có nghe tiếng lá động
Vọng rì rào đánh thức giữa canh ba
Là con tim gởi nhớ cỏi người ta
Ta muốn nói những lời chưa kịp nói
Vẫn yêu em! lập luận nào đánh mất
Đến một ngày ánh sáng cũng là đêm
Bao nỗi nhớ không còn trong trí óc
Vẫn biết rằng thuở ấy vẫn chưa quên
Cá Mặn