sương - trúc
Mong manh là những hạt sương,
Giữa đời ẩn hiện vô thường tặng ai ?
Trúc xanh trúc mãi dẻo dai,
bền cùng tuế nguyệt, dạn dày bảo giông.
Đầu sông lại nhớ cuối sông,
Thả trôi dòng nước, bềnh bồng trúc lay
Về đâu hỡi áng mây bay?
Thả ngụm sương trắng - thả đầy ước mơ.
Héo hon vì mãi ngóng chờ
Đắng cay dang dở - lửng lơ phận mình
Chữ tình trao đấy vững tin !
Chữ thương chữ nhớ - ẩn hình - trúc sương.