lỗi hẹn
Giờ hẹn, em chưa đến
nắng rụi bớt buổi chiều
chỗ chờ, chân lui tới
thấy tội vạt cỏ, thưa.
Chân em làm nghiêng gió
gợn sóng say cỏ mềm
nắng tan vào tà áo
trắng, nhạt ngón tay vân.
Môi em mềm hơn nắng
tay tôi mùi cỏ nồng
hong theo bờ môi mớm
”ráng chờ … mới yêu thêm”.
Chân đan, đùa theo nắng
tà áo bay, cuối đường
bóng hoàng hôn phai bớt
hai cành … chéo … rung rung.
Thuyền xa dần theo sóng
ra khơi không tạ từ
nắng từng màn dát mỏng
ướt, chiều đã mù khơi.
Công viên chiều rơi nắng
tà áo ôm gối,
nhàu
lá chập chờn bên lá
bóng rụng …
vấp chân di.