sưởi trăng
Gió buồn
trăng chở đi chơi
Ra vùng sông nước để ngồi
dệt thơ
Tôi buồn...
buồn đến ngẩn-ngơ
Ra sông
vớt ánh trăng mơ thuở nào !
Thơ ai lời lẽ ngọt ngào
Lềnh-bềnh
trên sóng dính vào ánh trăng
Ngỏ lời
tôi xin chị Hằng
Về làm kỷ-niệm
có bằng lòng chăng ?
Thơ vừa
ướt sũng trên dòng
Tôi về nhen chút lửa lòng
sưởi thơ !
Mai này
trên bến sông mơ
Hẹn cùng thơ gặp
ươm tơ dệt vần .
RĐinh