không lời
Bốn biển đã đong đầy nước mắt
Nhân loại ơi! Thế kỷ ngất ngư rồi
Tự do đâu? Vẫn âm u trời đất
Xích xiềng khua khua mãi những đêm tù
Giai cấp đấu tranh và xâu xé
Kẻ mất người còn cười khóc thảm thương
Máu đổ xương phơi đầy trời sấm sét
Kẻ ăn mày người lìa bỏ quê hương.