miên man trong nỗi nhớ
Trong tận cùng băng giá của trái tim,
Chợt ai đến thắp lên dùm ngọn lửa
Mặc mưa gió thét gào ngoài song cửa
Lửa ân tình thiêu đốt nữa vầng Trăng
Còn nữa vầng là ánh mắt chị Hằng
Đang hờn dỗi nhìn ta như muốn nói
Tình đến vội có là tình gian dối ?
Yêu thật nhiều hay gió thoảng mây trôi
Rồi mai này khi đã thật xa xôi...
Tình trao hết có còn chi tiếc nuối !
Hay tình vẫn dâng tràn như sông suối
Theo thác ghềnh hòa lẫn chảy về xuôi
Để cho nguời môi ấm lại tìm môi....
NK