tìm nguồn huế xưa
Hò…ơ…
(Chứ) Nón bài thơ che mưa che nắng
(Chứ) Che tâm hồn xa vắng người thương
(Chứ) Chân trời góc biển tuyết sương
(Chứ) Nhớ về núi Ngự…sông Hương hờ.. ơ…đợi chờ…
Luân đôn tuyết nhạt sương mờ
Trước thềm năm mới ngẩn ngơ lạnh lùng
Từng cơn gió cuốn mịt mùng
Cây khô góp lá người chung niềm sầu
Cạn ly một chút rượu mầu
Hoà ca một khúc bể dâu tình đời
Câu thơ ai khắc ngang trời
Biển tung sóng vỗ mù khơi thuyền tình
Khoan hò giọng Huế lung linh
Ai đi mô rứa thương mình nhớ ta
Giữa lòng đất mẹ bao la
Huế xưa xưa ấy thật xa thật gần
Dòng Hương gột sạch phong trần
Hồi chuông Linh Mụ còn ngân vọng đều
Tràng Tiền mới nhịp xanh rêu
Con đò Vĩ Dạ còn khêu lửa tình
Ngày nào khói đạn chiến chinh
Ngậm ngùi núi Ngự điêu linh Hoàng thành
Ðông Ba sương đọng mái tranh
Nón thơ Ðồng Khánh mong manh thẫn thờ
Hoa phai bướm lạc bơ vơ
Tình ơi cái thuả ban sơ mặn mà
Cánh buồm viễn xứ trôi xa
Âm thầm bóng nước trăng tà gọi nhau
Áo em tím giữa mùa Ngâu
Thả hồn xuôi mái chìm sâu giọt buồn
Ðêm nay băng giá buông buông
Nỗi lòng tri kỷ tìm nguồn Huế xưa
Thương người đi giữa … gió mưa.
Vũ Kim Thanh