duyên tình
Cuộc đời như áng mây bay
Đêm thâu thương nhớ đến ai bóng hình
Nhớ ai khi sáng bình minh
Lời trao lặng lẽ đưa tình ngoài song
Gởi nàng ta viết đôi dòng
Lời thơ đêm vắng cho hồng môi kiêu
Để em nhớ lại từng chiều
Duyên mình thắm mãi với nhiều mộng say
Đất trời dâu bể tháng ngày
Một gian nhà nhỏ riêng hai đôi mình
Ngọc ngà thân thể tuyết trinh
Tình anh thơ thẩn uốn mình lứa đôi
Non cao nắng đẹp sáng ngời
Lối xưa ta gởi môi lơi dặm trường
Chữ đời duyên phận vô thường
Ngàn vàng thề nguyện chung hương tóc thề
Cùng nhau mộng nhỏ đường về
Thương yêu khôn xiết đê mê bên thềm
Đông Hòa