tôi nuôi hồn thơ tôi
Tôi nuôi hồn thơ tôi
Bằng mặt trời cằn cỗi
Bằng nụ hôn hờn dỗi
Bằng tiếng hát nghẹn lời
Tôi nuôi hồn thơ tôi
Bằng chiều dài luyến nhớ
Bằng tình yêu dang dở
Bằng hy vọng vật vờ
Như mảnh trăng cây lá
Khao khát ngóng sương rơi
Như bao la mây trời
Ngược xuôi tìm cánh gió
Như giòng sông nho nhỏ
Rủ nhau về đại dương
Như cánh chim lạc đường
Chênh chao trong bão tuyết
Một đôi dòng tâm huyết
Tha thiết với bạn đường
Một hạt lúa thơm hương
Cũng chắt chiu tình đất
Cũng nắng mưa chật vật
Cũng xao xác tủi hờn
Ðường đời dù trượt trơn
Ðứng lên lại đi tiếp
Nỗi buồn dù trùng điệp
Niềm vui thoáng phút giây
Con tim ơi dựng xây
Thiên đường tình ca nhạc
Chân trời nào lưu lạc
Bến bờ nào quê hương
Hồn say men gió sương
Ngả mình trên mộng tưởng…
Vũ Kim Thanh