xin nhặt lại
Xin nhặt từng sợi tóc
Rơi trên gối người nằm
Để phiến đời ai đó
Không trôi vào khoảng không
Ta vô tình vay mượn
Hơi thở ai bên đời
Để hồn còn vương lại
Giữ màu chiều mênh mông
Đưa tay hứng giọt khổ
Bàn tay nhỏ vô cùng
Nên giọt tràn ướt đẫm
Tượng Chúa buồn lặng câm
Ta muốn hóa thành gió
Thổi nỗi nhớ đánh rơi
Tan theo giòng sông lệ
Rồi đóng băng kiếp người!
Đưa nhau về Nam Việt!
Nơi quê hương chờ mong
Gọi mặt trời sưởi ấm
Tin yêu trở về lòng!
HĐHP