dốc nhớ
Theo con dốc ta đưa em xuống phố
Đường quanh co trải dài những mơ hoang
Hàng cây xoan gửi gấm chút dịu dàng
Mùi thoang thoảng theo đường mây kẻ tóc
Lời ca hát líu lo muôn chim chóc
Chào đón em trong nắng ấm mùa xuân
Ngập ngừng rơi hoa xoan cũng bâng khuâng
Khe khẻ đậu theo vai em xuống phố
Từ khi nào hoa lòng như nở rộ
Nhịp chân vui theo điệu nhạc nghê thường
Cỏ bên đường như bỗng thấy vấn vương
Vung sương đọng cho ướt mềm chân nhỏ
Kìa chú sóc như chấp tay xin xỏ
Lời tình yêu ta mơ mộng từ lâu
Em không nhìn hồn để tận đâu đâu
Làm hoảng sợ gã thất tình lẩn trốn
Bên rào thưa nụ hoa vừa nở chớm
Em miên man lặng ngắm đến dừng chân
Tay mân mê hồn em nhẹ lâng lâng
Như ong bướm yêu hoa từ muôn thuở
Lời tình yêu vụng về hay bỡ ngỡ
Mà trong ta lần lựa đã bao phen
Con dốc dài theo em đã thân quen
Và nỗi nhớ lớn dần qua năm tháng.
Jan 02-06