hai mảnh trăng xưa
Chẳng hiểu vì sao khi xưa em yêu Trăng đến vậy
Nhưng...
Con đường quê còn đâu ngày ấy
Trăng bây giờ lạc lõng giữa nhà cao
Một ánh đèn bằng cả vạn ánh sao
Một vầng Trăng thì còn đâu ý nghĩa
Như lòng em bây giờ cũng thế
Mãi xa xôi...hương bưởi hương chanh*
Bỏ đi ánh Trăng ngày ấy còn nhau
Anh không thích ngắm những điều không thật
Như
Ánh Trăng hôm nay khi còn khi mất
Khi tỏ khi mờ - nhoè nhoẹt bởi phồn hoa
Thà cứ như xưa
Ánh Trăng quê mùa lam lũ nặng mùi phù sa
Mà thắm đượm chân tình
Mà vụng về hò hẹn
Những đêm khuya cùng nhau rón rén
trốn ngủ
ngồi hiên
lóng ngóng dệt tình yêu
Thôi!
Trả lại cho nhau ánh Trăng về chiều
Tự khi nào đã chia thành hai nửa
Nửa bên em ngập ngừng câu hứa
Nửa bên này ngớ ngẩn đợi
Tình chung!
Tulipdenus