tiếng lòng
THỨC mãi nhớ thân quen
sợ mắt hoen đêm trắng
sao không tìm trong mộng
bằng giọt đắng chén nồng
mãi ngày nhớ đêm mong
bằng chân tình mòn mỏi
tình đâu như mây khói
để anh lo lắng nhiều
con tim em đã yêu
chẳng điều gì thay đổi.
dù trong xa khắc khoải
tim cũng nhớ thương nhiều
ngắm mảnh trăng cô liêu
thương gió chiều ngơ ngẩn.
bầu trời thì cao rộng
mảnh trăng thì mãi treo
cơn gió vẫn thì thào
của tiếng lòng trao gửi.