cánh hạc ðêm trăng
( Thân tặng bạn thơ Phan Bạc Hạc )
Người ơi…đổi giận làm vui
Ðừng vì con sóng dập vùi mà tan
Người mang nửa mảnh trăng vàng
Tôi ôm một nửa bẽ bàng lắm thay
Rượu uống một mình đâu say
Thơ tình… độc ẩm …Biết hay đâu là…
Trăng hiền giữa đám mây sa
Bạn hiền một phút đã là tri ân …
Người đi tôi bỗng lạc vần
Trăng Thu nhỏ lệ bần thần nửa đêm
Người như cánh Hạc êm đềm
Xuyến xao mây gió ấm êm tình người
Lời Thơ kia vẫn thắm tươi
Nở trong đêm tối nụ cười hiền nhân
Tôi tìm được sự trong ngần
Tâm hồn rộng mở những vần Thơ Trăng…
Người ơi…xoải rộng cánh bằng
Ðiểm tô non nước với Trăng ngàn đời
Cho dù tôi ở xa vời
Không quên tình bạn với lời tình ca
Trăng ơi … cứ sáng mượt mà …
Lung linh cánh Hạc… bao la vùng trời…