nợ bút duyên thơ
(thân họa Mãi Còn Duyên Thơ)
Mượn vần ngỏ ý, ý trao duyên
Man mác lời thơ nét dịu hiền
Nợ bút vấn vương đời kiếp trước
Dòng thơ lai láng nghĩa tình riêng
Nước bèo muôn dặm dù xa cách
Mai trúc chung tình mặc ngửa nghiêng
Mong sớm tan mây trời lại sáng
Vườn thơ ấm mãi điệu bình yên !