người ơi!
Khi cơn mơ cháy thành nỗi nhớ
Khi bài thơ trở thành trăn trở
Khi em sang
Đốt ước ao thành những giấc mơ vàng
về đi bên anh - Đuyên Hồng
khi nỗi nhớ hóa thành thơ
khi giấc mơ tàn theo năm tháng
ôi cuộc đời vô hạn
mà ta thì bé bỏng quá phải không?
người ơi..., tìm cho ta tuổi xuân hồng
giữ cho ta những tháng ngày mộng mị
đừng để thời gian phá tàn - tiêu hũy
đừng để giấc mơ theo năm tháng phai phôi....
người ơi, ngày sẽ trôi
năm tháng qua nhanh, mà mộng đời trống rỗng
ta còn gì cho nhau ngòai những vần thơ ước vọng
và những tâm tình
nửa thực, nửa hư....!
người ơi, thơ tiếp thơ
để ta thấy ngày còn xanh hạnh phúc
để mùa sang mùa những giấc mơ cao vút
và có thể một ngày....
ta chạm cùng ta....