thương tới mùa đông
kỷ niệm thời hoa trắng
đan thầm lặng yêu thương
gửi trong thu mù sương
mộng rắc đường....hư ảo.
bước đời chưa dông bão
sao buồn lại đong đầy
như chim quên mê say
không đón ngày thu tới.
hoa nào chưa nở vội
còn đợi nắng trải hương
ngọn gió ngủ trong sương
vương đêm buồn kẽ lá.
mùa thu không xa lạ
sao lòng chợt yêu thương
trước cảnh trên thiên đường
trải mơ vào cõi thực.
em giờ còn thao thức
những nỗi buồn chờ mong?
với cơn gió buồn bực
mang lạnh trong âm thầm...
giữa mùa thu anh đợi
cánh én dệt mùa xuân
giữa màn sương buổi sớm
gửi thương...tới mùa Đông.
DUY GIANG