lỡ thu
Nhạc tấu sao lòng chẳng thấy vui
Chân đưa hờ hững bước đơn côi
Liễu rũ bên đường như đang khóc
Rời rã tay buông tiễn biệt người.
Từng mảng mây buồn lặng lẽ trôi
Lại chìm hoang vắng lại xa xôi
Còn chút ngây thơ cười ngạo nghễ
Đã biết chưa my - Thật đáng đời.
Chẳng gió, không mưa, cứ bời bời
Hồn thu nhập lá chới với rơi
Thôi về cùng đất tìm yên ắng
Thế thái nhân tình bạc bẽo ơi.
Cảnh buồn vương vấn muốn trêu ngươi
Ta lại nhủ ta hãy nhìn trời
Che mưa tránh nắng đừng cam chịu
Kiêu hãnh xưa nay có đâu rồi.
Người muốn ta buồn, ta sẽ vui
Người muốn quên, ta chớ tiếc người
Trái đất quay tròn may gặp lại
Ừ lỡ...Thu mà dám trách ai!