cánh hoa trinh nữ
vần gieo gửi gió xa xôi
tâm hồn đã dệt bằng lời con tim
mộng xưa chỉ để ngắm nhìn
thoáng trong đôi mắt còn in nụ cười
hoa nào mãi thắm sắc tươi
gió nào ấm nổi giữa trời mùa đông
người nào níu được thanh xuân
thời gian mãi chảy bước chân hẹn hò.
trong xa xôi vẫn tròn vo
mảnh trăng xưa với câu hò trao duyên
ai hay trăng dớt lời nguyền
để cho hai đứa tình duyên lỡ làng...
vần thơ muộn- gieo mênh mang
gửi trong nỗi nhớ muôn ngàn tình tôi
dẫu tan mất mộng cuộc đời
còn Tâm nguyện giữ là người tri âm...
như hoa tô điểm cõi trần
dệt nên vạn sắc níu chân dòng đời
đừng như nước chảy bèo trôi
hợp tan như thể -cuối trời đầu non.
vần thơ nặng nghĩa vuông tròn
thời gian dẫu muộn có còn hơn không
như HOA TRINH NỮ thầm mong
cuộc đời êm ả...sầu lòng đừng đeo
DUY GIANG