thầy ơi
Thuở đó đường đời con vấp ngã
Khi mây mù che khuất nẻo tương lai
Ngày tháng trượt dài trong nước mắt
Quanh con bóng tối chẳng còn ai
Chìa đôi tay ấm, thầy nâng đỡ
Lòng thầy thắp lửa trái tim con
Cho con đôi cánh, niềm hy vọng
Vui quá, đời con bớt cô đơn
Thầy trả con đây tuổi thắm tươi
Khó khăn rũ hết giữ nụ cười
Như đồng lúa reo trong gió mát
Hoa hướng dương vui đón mặt trời
Con thích lắm trong giờ hình học
Đẹp làm sao tam giác vẽ ra
Không cần thước, tay thầy sao khéo quá
Chéo khăn tay thầy quay thế compa
Còn nhớ những phương trình thầy giải
Như đời con bài toán không tên
Chịu gian khổ sẽ tìm ra nghiệm số
Có niềm tin, tay trắng cũng làm nên
Nhớ những lúc thầy ngồi buồn bã
Buông ngón đàn, niềm nhớ phá Tam Giang
Xa xăm ánh mắt thầy ngoài cửa
Nhớ ngày chia cách, buổi ly tan
Có phải vì con thầy ở lại
Nên không đành chọn kiếp tha hương
Đi hết tháng năm trong bụi phấn
Không chốn nương thân một mái trường
Con vẫn nhớ dáng thầy viết bảng
Bờ vai gầy nặng gánh lo toan
Đôi kính trắng thêm dày bao năm tháng
Nụ cười chưa tắt vẻ hân hoan
Tiếc giờ phút bên nhau ngắn ngủi
Mỗi ngày đến lớp một ngày vui
Có phải nơi đây là chợ chữ
Mà nghĩa thầy trò vẫn thắm tươi
Chiều nay bụi phấn có còn rơi
Tri ân con gửi bấy nhiêu lời
Đèn đêm soi bóng thầy đến lớp
Ấm áp tình yêu sáng cuộc đời
Khả Nhi. Paris 9/11/2006