sương đêm
Anh có nghe giọt sương
Rơi trên vai áo
Trăng trên cao
Hôm nay đầy ngày mai khuyết...
Anh có nghe tiếng thời gian tha thiết
Từ lầu trăng
Vọng hoài say.
Tình khép mở trong tay
Chiều xuân gom lá sầu đông đốt
Gió lùa qua mái hiên từng đợt
Nỗi nhớ mong manh ngọn khói gầy.
Lầu trăng...mơ ảo giọt sương lay
Tiếng dương cầm bỏ quên
Bàn tay lần từng phím nhớ
Phím tương tư..chạm khẽ thôi kẻo giọt sương vỡ
Để hồn đừng bay xa xôi.
Đêm ơi!
Cung đàn đêm ru hồn ai chơi vơi
Trầm mình trong hơi sương....
Hương thời gian sóng sánh
Đậu trên vai là sương đêm se lạnh
Để ai đó mơ suối Ngọc Tuyền.
Nắm tay cùng bước vào chốn Đào Nguyên
Đường lên tiên...
Say hồn ai lữ khách?
Viết vội bài thơ lên dòng cổ thạch
Đá say hay tỉnh...hỡi người???
Dòng trăng buông lơi
Sương khẽ rơi trên dòng thời gian thật khẽ
Người đó em đây...
Hương thơ nhè nhẹ
Mùa trăng mơ hẹn có lúc tương phùng!
Jan.07