em nằm ôm gối ngủ bình yên
Như sông trôi chảy về hoang cội
tóc dài xoã ngọn xuống mênh mông
em ngồi thong thả mùa thu chải
khe lược qua đời nhau hư không
Những tế bào tôi gọi mùi hương
như chiên ngoan tìm góc giáo đường
khát Mình Thánh Chúa hôn từng sợi
tóc / thịt da lành nhớ vết thương
Một hồn / một xác / một lời kinh
với cây thánh giá ở trong mình (?)
em về giải tội tôi / từ ấy
mỗi đêm là mỗi lễ phục sinh
Bây giờ co gối /mộng giường nghiêng
tóc vẫn dài hơn những muộn phiền
ai chia chăn chiếu / tôi chia đất !
em nằm ôm gối ngủ bình yên