sợi tình huyền thoại
Sài Gòn trái mùa chợt nhớ nàng Bân
Nên sợi len mềm che trời lạnh đấy
Ngày xưa ta thương chàng đến vậy
Đan suốt mùa đông hơi ấm của mình
Một mảnh khăn len thành ngọn lửa tình
Cảm thông lòng người lạnh không nỡ dứt
Ước cho ngày đông dài thêm một chút
Để nàng Bân kịp đan áo tương tư
Chưa bao giờ Sài Gòn lạnh thế . Dường như
Nàng Bân lại đan khúc tình huyền thoại
Em ơi sợi len dành cho nhau đừng bao giờ tê tái
Khi gía lạnh đang kéo đến từng cơn
Cái lạnh trong lòng sẽ xa cách nhau hơn
Em hãy là nàng Bân với mối tình đằm thắm
Ạnh nguyện đến bên em như mặt trời sưởi ấm
Để băng gía nào rồi cũng phải tan
Sợi len nàng Bân là mối tình nhân gian
Khi đời gía băng sẽ đem ra sưởi ấm
Người xưa cột nhau bằng sợi len . Còn mình không là mộng
Ôm em vào lòng để áo ấm chính là anh
Trong gía lạnh nắng đã ửng vàng hanh
Nàng Bân của anh đang dịu dàng đan áo