cho nhớ ngày xưa.
trắng trong như ánh trăng ngà
mỏng manh như gió vương xa tâm hồn
hồng tươi như nắng hoàng hôn
sổ tay anh tặng , bồn chồn con tim.
bìa hồng cho thắm nụ hôn
chỉ mong chữ viết, chớ dồn lệ rơi
những ngày xa cách đôi nơi
buồn vui ghi lại một thời không anh.
tâm tình chữ viết nghiêng thành
nhớ thương Mực tím kết thành dấu yêu
lệ rơi gửi gió buổi chiều
mắt nhìn Hà Nội ,tiêu điều...nước Nga.
buồn đâu đem đến câu ca
chiều đau mấy khúc ,nhớ nhà mấy năm
nhớ người nơi chốn xa xăm
thơ xưa em đọc mấy trăm lần rồi.
nhớ khi mực tím Mồng Tơi
nhớ khi bím tóc buộc đôi tới trường
rồi vừa biết đến chữ thương
tâm tư đã gói đoạn đường theo chân.
nay ta duyên đã thắm gần
mùa xuân chẳng biết phân vân điều gì
nhớ xưa khao khát điều chi
cho hôm nay nhớ...những gì ngày xưa.
MINH TUẤN