ngũ ngôn huyền thoại
Chẳng còn gì sót lại ,
Trên vai gầy em tôi ,
Chiều nhắn lời tê dại ,
Cuốn hồn em mất thôi.
Em yêu Trinh nữ chiều ,
Xếp mình âu yếm trao ,
Một nỗi gì riêng lẻ ,
Thu phong đã bước vào.
Vào ngày mười tám tuổi ,
Mắt em buồn hơn sao.
Vầng mi em thánh thiện ,
Ngủ ngoan trong tóc chiều.
Em bao giờ mới hiểu ,
Lời tình tôi liêu xiêu ,
Linh hồn tôi cuốn chiếu ,
Những ngôn từ thương yêu.
Khi em tuổi biết buồn ,
Mái đầu tôi sương tuyết ,
Trăm bài thơ tôi viết ,
Chẳng ý ,từ nào suông.
Tôi gồng tay cự tuyệt ,
Tuổi già xồng xộc theo.
Chân chồn không khôn khéo ,
Mối u tình cứ đeo.
Khi em tuổi biết sầu ,
Tôi nằm dưới mộ sâu ,
Thiên Di về đau đáu ,
Một niềm đau lo âu.
Tội tôi ,ai sẽ rửa?
Ngoài mắt bồ câu xưa.
Vũ Nguyên