say trong quán mây
      
      
      
      
        uống đi Bạn, chiều nay nhậu đã 
Đế chưa tàn đã ngã sang Bia 
uống không say ta quyết không dzìa 
xem rượu chết hay hồn thơ chết 
rượu nhập thơ chưa hề thấm mệt 
trải qua đời sương khói trăm năm 
nhớ trái Cóc xưa, rượu một bi-đông 
năm bảy đứa say - bạn đời tri kỷ 
không màng câu " thực tri kỳ vị ' 
chỉ mong đời Chân Mỹ Thiện Lương 
bỏ đi Bạn ơi, mọi thứ tai ương 
cái Vận Nước quên buồn một chút 
hễ còn Sống, còn nhìn phía trước 
nhủ Cháu Con tiếp bước Cha Ông 
hãnh diện đời ta, ngạo nghễ tấm lòng 
Sĩ bất khuất gông cùm bạo lực 
uống nhớ ngày Bạn, Ta họp mặt 
sau bao năm thất tán lưu vong 
kẻ đầu Tây, người ở cuối Đông 
lấy Quán Cóc giữa trời hội ngộ 
đếch thèm nhắc chuyện đời bể khổ 
Vui bây giờ - Hạnh Phúc hôm nay 
những băn khoăn trong cuộc đời này 
bóp nát vụn bỏ vào chén rượu 
uống cái ực quên đời đủ thiếu 
chữ Danh Lợi miếng mồi nhỏ xiu 
thấm gì đâu bữa tiệc vui này 
rượu trộn thơ - hồn lâng lâng say ! 
Cao Nguyên