kiếp không chồng
Vườn xanh nay đã phủ rêu
Nhớ người cuốc cất tiếng kêu não lòng
Khoảng trời mơ mộng trong xanh
Gió lùa đêm vắng mong manh nhịp đàn
Tiếng đàn sao vướng lời than
Tình ai vương vấn trong trang thi sầu
Tháng ngày trôi vụt bóng câu
Anh đi xa mất lệ sầu em tuôn
Đêm khuya lặng lẽ nỗi buồn
Vương mang một thuở hình khuôn bóng người
Du dương tiếng hát môi cười
Ngày nào còn đó giờ người đã xa
Mỗi khi bóng xế chiều tà
Thơ vương sầu muộn tình ta không còn
Nhớ ngày em vẫn còn son
Nhớ ngày trăng vẫn còn tròn trên sông
Nay người đi vắng phòng không
Nay người biền biệt bóng hồng tủi thân
Chiều buồn tựa cửa thềm sân
Trông về xa vắng sầu dâng mi mờ
Lệ tuôn khóc nhớ tình khờ
Vẫn mơ về mối tình thơ thuở nào
Ấm êm câu nói người trao
Giờ nay thành mối thương đau muôn đời
Lời tình ai vẫn gọi mời
Nhưng còn thật dạ làm rơi rớt tình
Nơi đây khuất lấp bình minh
Hoàng hôn vây phủ mối tình buồn vương
Lặng im một cõi yêu thương
Bỏ rơi em mãi can trường tháng năm
Mùa đông giá buốt lạnh căm
Không tình không cả người thăm nỗi lòng
Quạnh hiu kiếp sống không chồng
Bóng anh xa mãi tình không quay về
James Carlos