mẹ bảo
mẹ bảo đừng mê thi sĩ
chữ câu họ xếp thế thôi
đời này mấy ai tri kỷ
mộng mơ chỉ hại cho đời ...!
ta ngồi lắng nghe mẹ nói
đám mây ngoài kia cũng cười
gió bay qua vùng tóc rối
mà sao ta thấy đời tươi ?
mẹ bảo đừng yêu thi sĩ
tình thương họ rải khắp miền
cả những trong vùng tiềm thức
họ cũng vào đó ....ươm duyên ...
mẹ bảo ...ừ thì ...mẹ bảo
ta nghe ...ừ thì.... để nghe
biết đâu một ngày nào đó
mẹ sẽ chẳng còn hăm he ...
mẹ bảo đừng ngồi ngắm gió
mẹ bảo đừng mơ làm mây
ôi trăm ngàn câu mẹ bảo
sao ta ..cứ vướng phải hoài ...!
nếu người có là thi sĩ
thơ tình người viết cho ai ?
ừ thôi ta không thèm nghĩ
kẻo mẹ lại trách ta ngay ...!
sáng nay hình như nắng đẹp
chắc là thi sĩ đang mơ
mây trên tầng trời cao vợi
chờ người lên đó .....ươm thơ ...!
july 25, 2007