mộtgóc đời đơn côi
Góc đời vọng gió thở than
Rượu ai mở nút để tràn bọt tăm
Nâng ly mời uống cùng trăng
Vần thơ xếp mãi chẳng bằng mộng xưa.
Bên nhau quen nắng ,vui mưa
Trăng say trong mắt ,gió lùa nụ hôn
Buồn vui xếp chất tâm hồn
Nhớ vương cả lúc học ôn văn bài.
Bây giờ ký ức đã phai
Bây giờ xa cách ,mộng hoài gửi trăng
Rượu thơm uống với chị Hằng
Lệ cay trong dạ xếp bằng vần thơ.
Về đây ơi những cơn mơ
Cho hồng góc nhớ...tìm bờ bến xưa
Góc đời...khóc mấy cho vừa
Một tim côi cút, sớm trưa quê người...
TAM MÃ