mùa thơchợt nở
bất chợt vườn thơ nở rộ
như hoa khoe sắc muôn màu
bất chợt tim ta đau đáu
thơ mình viết có ai đau .
vẫn biết nước chảy qua cầu
vẫn biết sóng sau hơn trước
vẫn biết cát phủ thân thuộc
vẫn biết thơ mọc...thi nhau.
Giờ ta đã hiểu trong đầu
Thơ là sắc màu cuộc sống
Thơ là ấm no...Khát vọng
Tiếng lòng nhắn gửi về sau.
Mùa thu ta khóc bao lâu
Lệ khô sao sầu chẳng cạn
Vu Lan báo hiếu trăm bầu
Rượu Tâm sao còn chát đắng.
Có lúc ta ngồi chết lặng
Ngắm dải Ngân Hà trên đầu
Hỏi sông trên làn mây trắng
Trên trời liệu có nông sâu.