đường về
Đường về bệnh viện An Nhơn
Nắng xuyên nỗi nhớ, mưa luồn nỗi đau
Bàn tay nhuộm máu đỏ ngầu
Vẫn bàn tay ấy bắt cầu giao duyên
Bao người trong cảnh đảo điên
Những xe thổ mộ ở miền âm dương
Cuộc đời lắm kẻ bon chen
Lắm trò xảo trá đã quen mất rồi
Thảo ngay thường chịu thiệt thòi
Khéo luồn khéo lách nên người trượng phu
Ngành y còn lắm mây mù
Muốn tan, phải chuyển gió xoay kịp thời
An Nhơn bệnh viện ngàn đời
Mong cho ánh sáng đẩy lùi khói đen !!!
Viết ngày 15/02/2000