tái biệt ly
Giấc đêm thổn thức bồi hồi
Giờ ly biệt đến thầm rơi lệ sầu
Kim giây tí tách nỗi đau
Trùng phùng hội ngộ kiếp sau hoạ là?
Ôi thôi! xa cách, cách xa
Trốn đau, ai mách giùm ta chốn nào?
“Làm sao nên nỗi”, “làm sao…”
Đặt bày tái ngộ thêm sầu cô miên
Người trong kính, kẻ ngoài hiên:
Thấy nhau mà đã ‘cách biên’ xa vời
Thôi thôi người đã đi rồi
Sinh ly - dao cắt ruột tôi còn gì!
Trốn riêng một xó ích chi
Đeo phiền, dầu đứng dầu đi thẫn thờ
Bỏ quên lạc mất hồn ngơ
Chỉ còn tiềm thức dõi hờ theo nhau