gửi từ trăng xưa
Áo dài chẳng mặc đầu xuân
Mà anh vẫn nhớ một thân, hai tà
Tết, mai chẳng điểm “vàng” hoa
Sao anh cứ nhắc lụa là vàng anh?
Đôi tà khép mở mong-manh?
Để dành Xuân nữa, mấy năm âm thầm
Bài thơ anh viết hỏi thăm
Hồn thơ tôi gửi… trăng rằm thưở xưa
Lạnh trời, thêm tuổi, tóc thưa
Áo dài năm cũ biết vừa nữa không?
Tết mình, xứ họ mùa đông
Xuân đà vuột mất, mấy Mồng nhớ nhau?
Ý Nga