Poem logo
Poem logo

ảo ảnh xuân mậu tí

Tác giả: Minh Tuấn
Xuân mậu tí lạnh giá ướp lối đi
Gió đau cắt...Biết lấy gì ngăn cản?
Nắng chơi đâu để bầu trời u ám
Ong bướm ,cỏ hoa vội lánh nạn nơi nào .

Xuân tới rồi ...Mà tâm buồn nôn nao
Mảnh đất mẹ gió đang gào phá tết
Em bé bán diêm trong chuyện cổ tích
Cầu đau buồn đừng lặp lại quê cha ...

Mái nhà tranh run rẩy giọt sương sa
Bức tường đất gió vào nhà mê mải
Trâu bỏ rơm -miệng hàm nhai uể oải
Em bé chăn trâu -Buồn nhớ lớp ,nhớ bầy .

Mạ gieo xong mầm chết héo vàng mây
Hoa thành phố vắng như ngày đông giá
Trâu bò ốm đau -Chết bỏ sầu rơm rạ
Háo hức đón xuân ...Sao tơi tả nụ cười.

Người già chết ... Khi tuổi mới vừa vui
Thương kiếp sống gửi đất trời nghèo khó
Bếp lạnh tro quên nỗi niềm nóng lửa
Ngọn khói đi đâu để bếp vắng cơm chiều.

Một mùa xuân để trống vắng tin yêu
Một Mậu Tí -Để tiêu điều môi mắt
Một chờ trông -Cho thuyền quên khoan nhặt
Miền ngược miền xuôi trăm ánh mắt thâm quầng .

Một cái tết -Kiếm củi đốt mùa xuân
Một năm mới-Hoa không cần trang trí
Vụ đầu xuân -Trâu bò đi đâu nhỉ?
Cày bừa chỏng chơ ...Làm rối trí Lực Điền .

Mặt trời ơi ...Xin đừng ngủ triền miên
Hãy thả nắng yên bình về chốn cũ
Cho mái nhà được ấm êm giấc ngủ
Khi sang xuân -Đừng ám ảnh khung sầu .

MINH TUẤN

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm