chân hạnh phúc
      
      
      
      
        Ngày lại đến khi đêm còn thao thức 
Tối quay về lúc nắng vẫn suy tư 
Mãi đi xa tìm định luật bù trừ 
Mà lơ đễnh bỏ quên nơi thực tại 
                  Ai cũng biết đời không là mãi mãi 
                  Nhưng cứ hoài tìm cái khổ cho tâm 
                  Ngược thời gian suy kim cổ thăng trầm 
                  Thầm hỏi đời đâu là ''Chân Hạnh Phúc'' 
                                        Tạm gác lại chuyện hơn thua vinh nhục 
                                        Đễ đi tìm chân hạnh phúc nơi xa 
                                        Chạm vách đời rách mướp mảnh hồn ta 
                                        Mới chợt hiểu hạnh phúc bên ta đó 
Biết bằng lòng với những gì hiện có 
Đừng mộng mơ đừng mong ước xa vời 
Lấy chân thành đễ đối xử với đời 
Đừng toan tính giữa cho va được nhận 
                   Người miệt khinh xin đừng nên nóng giận 
                   Đặng lời khen cũng chớ vội vui mừng 
                   Dù bà con hay nước lã người dưng 
                   Đã quen biết thì hết lòng quí trọng 
                                         Khổ hôm nay mai đời xanh sự sống 
                                         Và tâm hồn thanh thản nhẹ nhàng hơn 
                                         Giữ làm chi những căm tức oán hờn 
                                         Khi cuộc đời cho ta nhiều cay đắng 
Không gì hay hơn bằng là im lặng 
Nhưng đừng buồn đừng trách phận than thân 
Đừng trách trời đừng oán hận thế nhân 
Mà phải biết chấp nhận cùng thực tế 
                   Làm thời khó nhưng hứa thì rất dễ 
                   Nên đắng đo trong lời nói của mình 
                   Đừng bao giờ xin lỗi tôi vô tình 
                   Vì không ai chấp nhận điều đó cả 
                                          Giờ quay lại chuyện hơn thua thiên hạ 
                                          Ta ghét người người nào có ưa ta 
                                          Giàu hay nghèo hết thở cũng ra ma 
                                          Tranh chi khi đích đến là cái chết 
Nhưng thua đời thì người cười bê bết 
Gẫm sự đời đen bạc khác chi vôi 
Ai cũng luôn xem trọng cái của tôi 
Mà khinh nhẹ cái của người ta có 
                    Ừ thì nghèo người ta nghèo thật đó 
                    Nhưng biết đâu người ta lại hơn mình 
                    Người hơn ta bởi chữ nghĩa chữ tình 
                    Ta hơn người hơn đồng tiền bát gạo 
                                          Nếu đã biết đời phù hoa hư ảo 
                                          Còn tranh chi sự vô nghĩa hơn thua 
                                          Người nông dân sống chất phát quê mùa  
                                          Nơi thành thị chắc chi người hơn được 
Đã là người thì ai không mơ ước 
Nhưng đừng ôm những giấc mộng trên mây 
Mơ được làm được học hỏi điều hay 
Để bồi đắp nhân phẩm và đạo đức 
                   Ở đâu đó thật sâu trong tiềm thức 
                   Tâm mỗi người điều có một chữ nhân 
                   Mãi hơn thua nên mai một đi dần 
                   Không khéo giữ tâm hồn thời đánh mất 
                                           Nếu ai nói sống không cần vật chất 
                                           Xin thưa rằng đấy giả dối đầu môi 
                                           Tiền ta làm bằng nước mắt mồ hôi 
                                           Thì trộm nghĩ ta có quyền tận hưởng 
Người nhân đức thì suốt đời sung sướng 
Kẻ kém nhân thời đau khổ muôn ngàn 
Sướng gì hơn tâm thanh thản an nhàn 
Không ray rức khi hơi tàn sức mỏi 
                   Xin hãy cố nghe lời lương tâm nói 
                   Để quay về với nẻo chánh đường ngay 
                   Đừng nghĩ rằng việc làm xấu hôm nay 
                   Theo thời gian lụi tàn ta quên hết 
                                            Kiếp nhân sinh nay sống ngày mai chết 
                                            Đời mấy ai biết trước được chữ ngờ 
                                            Không tu chân tích đức tự bây giờ 
                                            Hối lúc nước đến chân thì đã muộn 
Nhanh lên nào hãy mau tay vứt xuống 
Mang làm chi đôi gánh nặng hơn thua 
Chấp nhận thôi mặc đời những tranh đua 
Hãy bằng lòng với cái ta đang có 
                  Cố giữ tâm như mặt trời rực đỏ 
                  Sống cho đời trước khi sống cho ta 
                  Lúc xuôi tay thời không ngại Nại Hà 
                  Thuyền Bát Nhã đưa ta về bến giác.   
                                                     Hàn Vũ