suối cát lắm hoa vàng
Chỉ bước ngoặt trong đời đang rạo rực
Cũng đủ làm chết điếng trái tim non
Đường lên em quá nhiều cong nhiều lượn
Khe hoa vàng mất lối bỏ rơi tôi
Ơi suối cát níu ai bằng uốn lượn
Như eo lưng cô gái đang thì
Cánh chim lạc đã ngại cành lơi lã
Bước phiêu bồng dan díu mà chi
Hóa nhớ hóa thương hóa chờ hóa đợi
Biết là em suối cát lắm hoa vàng
Tôi không hóa rừng thông xanh bất tận
Mà thành mây thành nắng hợp rồi tan.
D H H