vương xuân!
Trăng rơi lãng đãng vần thơ
Ướp vào mây khói đợi chờ mỏng manh
Sương khuya giăng mảnh trên cành
Lộc non lấp lửng như giành nảy sinh
Điệu đà một khóm trúc xinh
Đang vun bóng bẩy tự tình nhú măng
Lặng bên nhìn ngắm cung hằng
Thi nhân ôm mộng mơ trần cõi tiên
Mơ niềm hạnh phúc vô biên
Mơ tình ngây dại phủ miền ái ân
Vẳng đâu tiếng mõ xa gần
Tiếng chuông gióng xuống ân cần điểm canh
Giật mình người tỉnh giấc lành
Tím hồn tơ tưởng dạt mành nhớ nhung!