cố nhân ơi hỡi cố nhân ơi
Từ dạo em đi phố bỗng buồn
Tương tư chiều vắng nhớ mây thương
Xót xa đời tẻ chim chao cánh
Hiu quạnh hiên nhà nắng trải vương
Em đi xao động cả phương trời
Ngày lại ngày qua mộng ước rơi
Cành liễu rũ vai che nỗi nhớ
Gió vi vu tấu khúc đơn côi
Em hỡi giờ này em ở đâu
Anh nhìn chiều tím chạnh lòng sầu
Nhớ em cây cỏ thầm thì gọi
Hoa lá thở than xót nỗi đau
Cố nhân ơi hỡi cố nhân ơi
Đã mấy xuân qua vắng bóng người
Lối mộng đường xưa sương phủ ngập
Từng ngày anh đếm giọt chơi vơi .
Uyên Phương Minh Nguyệt