nguyệt cầm
Đêm nằm nghe gió thì thầm
Vẳng bên tai khúc nguyệt cầm xa xăm
Đời người thoáng đã trăm năm
Buồn vui biết mấy thăng trầm bể dâu
Từng đêm mơ nối nhịp cầu
Đôi bờ Ô Thước hai đầu lãng quên
Chạnh lòng tưởng mối tơ duyên
Tình như sương khói lạc miền phù hư
Muộn phiền ôm nỗi tương tư
Đàn rung lỡ nhịp tạ từ chia xa
Ngàn sao thắp giải Ngân Hà
Đèn hoa đăng tiễn người qua cuộc tình
Hương trời một thoáng lung linh
Giọt sương lấp lánh trở mình nỗi đau
Rã rời chiếc bóng canh thâu
Vầng trăng xưa vẫn nợ nhau nửa đời
Vi Thông