vu lan trong con
(Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con)
Ngày thơ ấu con chỉ thương có mẹ
Ôm bông hồng ru giấc ngủ thần tiên
Mẹ đi xa con ngóng tận đầu hiên
Dáng mẹ về con mừng reo tim nhỏ
Đi học sớm mẹ dẫn ra đầu ngõ
Khuất nẻo rồi mà mẹ vẫn cứ trông
Thương mẹ quá mẹ ơi mẹ biết không?
Nhưng hư quá…con cứ hay lầm lỗi
(hễ mẹ la là con làm mặt dỗi)
Chừ lớn rồi thôi làm nũng xin tha
Còn với cha sao nghe thật cách xa
Thời thơ ấu con không tình thắm thiết
Nghĩa thiêng liêng mà con nào có biết
Tội tình này ai chất chứa cho sâu?
Bóng Thái Sơn giờ đậm nét trong đầu
Cao sâu quá tình cha và nghĩa mẹ
Mùa Vu lan gối quỳ con làm lễ
Cầu phật trời cho cha mẹ sống lâu
Bông hồng này mãi mãi thơm rất sâu
Con trân trọng cài trong con tim nhỏ
Tác giả Tiểu Trúc.