khơi vơi
Người đi khuất nẻo sương mù
Ngại chi không nói câu từ biệt nhau
Ngã đời chia lối về đâu ?
Bỏ ai sững lại niềm đau ngóng chờ
Cung đàn vọng khúc trăng mơ
Sầu thương mấy nhịp thẫn thờ đường tơ
Ta về đốt hết vần thơ
Rải quanh lối mộng tàn tro cuộc tình
Chỉ còn chiếc bóng theo hình
Tỉnh cơn mơ bỗng thấy mình lẻ loi
Đêm nằm nghe gió khơi vơi
Buồn như tiếng hát bên trời quạnh hiu
Vi Thông