cát - biển - trăng
Tôi không dám bước mau
ngại đau đời hạt cát
tôi không dám ngụp lặn
ngại biển mênh mang buồn
tôi không ngắm trăng non
ngại dỗi hờn đêm vắng
tôi chỉ dám lẳng lặng
ghi khắc một bóng hình
tôi tin trái tim mình
không lung linh ảo tưởng
tôi tin biển hiểu được
bước chân tôi tìm ai
tôi tin trăng đêm nay
không u hoài trắc ẩn
tôi tin anh có thật
và rất gần quanh tôi
mĩm môi cười nhẹ thôi
ta hiểu môi chờ đợi
cát biển trăng im lời
vẫn tình yêu chìm nổi
ta không cần phải nói
lặng im là đủ rồi...