buồn tôi!
Cây lặng đừng lay gió gió ơi!
Cái tôi đáng tội chịu lâu rồi
Bơ vơ giữa chợ người không hỏi
Lạc lỏng bên đường mưa gió rơi
Le lói ánh đèn soi bóng đợi
Lang thang lối mộng gọi tên người
Thế gian lắm sự nhiều thay đổi
Biết có ai thương sớt khổ đời!