bên biển và anh
Em gặp anh giữa trời Thu tháng Tám
Khi gió lùa những tia nắng vàng ươm
Biển bao la thấp thoáng đôi cánh buồm
Sóng vỗ nhẹ hồn em bâng khuâng quá.
Anh đứng đó ánh nhìn quen mà lạ
Khẽ gọi tên em trong ánh nắng chiều
Giọng êm đềm tha thiết biết bao nhiêu
Trong giây phút bỗng thấy mình nhỏ bé.
Không gian lặng yên, chiều qua rất nhẹ
Thoảng trên môi một chiếc hôn ngọt ngào
Tim rộn ràng chẳng biết … tại vì sao ?!
Biển yên quá mà … lòng em … chao đảo …